Thuốc đánh răng thời kỳ này có dạng lỏng, dạng bột hoặc sử dụng xà phòng thực vật, được bán rộng rãi tại các hiệu thuốc địa phương. Một số có hương vị hoặc mùi thơm do trộn cùng tinh chất hoa hồng, bạc hà hoặc vani. Số khác được làm thủ công, chứa các thành phần như phấn, long não hoặc quinine (có trong thuốc trị sốt rét). Người ta tin rằng, hỗn hợp càng chứa nhiều chất bào mòn thì khả năng làm trắng răng càng cao.
Tranh vẽ The Dentist (Nha sĩ) của họa sĩ Gerrit Van Honthorst.
Nhiều người thậm chí sử dụng than, nghiền thành bột nhão và bôi lên răng. Đây là phương pháp tương đối phổ biến ở thế kỷ 19. Cuốn sách Mackenzie’s Five Thousand Receipts in All the Useful and Domestic Arts (5000 phương pháp hữu ích của Mackenzie) xuất bản năm 1860 của Colin Mackenzie có đề cập đến công thức chế kem đánh răng từ than và mật ong. Trong khoảng thời gian ngắn, loại kem thực sự giúp răng trắng và sáng hơn. Tuy nhiên về lâu dài, người dùng bị viêm lợi và bệnh nha chu.
Một lựa chọn khác để có hàng răng đẹp là tẩy trắng bằng axit oxalic. Phương pháp được sử dụng lần đầu vào năm 1830. Axit oxalic là hóa chất có trong một số chất tẩy rửa gia đình, được dùng để phục chế đồ gỗ. Dạng bay hơi của hợp chất này còn có trong thuốc trừ sâu. Axit oxalic đôi khi được thay thế bằng dung dịch axit nitric loãng, clorua có trong natri cacbonat, thậm chí xyanua kali (chất độc không màu gây chết người trong vòng vài giờ chỉ với liều lượng nhỏ).
Các phương pháp tẩy trắng gây tổn thương khá lớn cho răng cũng như mô xung quanh và chỉ được thực hiện bởi các nha sĩ có chuyên môn.
Trong cuốn sách A Popular Treatise on the Teeth (Một câu chuyện phổ biến về răng) xuất bản năm 1848, bác sĩ nha khoa Mayo Smith đề cập đến câu chuyện về hai nha sĩ tự do, đi qua nhiều thị trấn để bán công thức làm trắng răng của mình. Họ bôi lên răng dân làng một loại dung dịch làm sáng tức thì với mức giá phải chăng. Nhiều người sử dụng liệu pháp này tin rằng răng mình đã được làm sạch toàn diện.
Tuy nhiên, chỉ sau vài ngày, răng họ chuyển thành màu đen, trở nên nhạy cảm bởi men răng bị ăn mòn và bắt buộc phải nhổ bỏ. Sau khi phân tích, các chuyên gia phát hiện dung dịch hai nha sĩ sử dụng là axit sunfuric loãng, một trong những chất độc hại nhất khi tiếp xúc với răng.
Đến năm 1873, giới báo chí ủng hộ việc đánh răng thường xuyên và đúng cách. Cuốn sách The Teeth and How to Save Them (Cách giữ gìn răng miệng) thậm chí khuyên người đọc đánh răng 5 lần một ngày, vào buổi sáng thức dậy, tối trước khi đi ngủ và sau 3 bữa ăn.