Những người tự sát họ đâu biết được rằng hành động hủy hoại sinh mạng của mình không những không làm họ bớt khổ đau mà còn khiến họ mang trọng tội, chuốc thêm bao nhiêu nỗi thống khổ cho tâm linh của họ.
Những người tự sát họ đâu biết được rằng hành động hủy hoại sinh mạng của mình không những không làm họ bớt khổ đau mà còn khiến họ mang trọng tội, chuốc thêm bao nhiêu nỗi thống khổ cho tâm linh của họ.
Mọi chúng sinh trên thế gian dù là con người hay con vật đều có tính ham sống sợ chết, nếu không đến mức đau khổ tột cùng có lẽ chẳng có ai lại lựa chọn hủy hoại chính mạng sống của mình. Những người tự sát họ đâu biết được rằng hành động hủy hoại sinh mạng của mình không những không làm họ bớt khổ đau mà còn khiến họ mang trọng tội, chuốc thêm bao nhiêu nỗi thống khổ cho tâm linh của họ.
Một sinh linh khi chào đời đã mang trong mình bốn ơn nặng, đó là ơn cha, ơn mẹ, ơn thầy dạy đạo và ơn chúng sinh (có thể thu nhỏ lại là ơn xã hội). Bốn ơn nặng dù cho trải qua muôn kiếp cũng khó đền. Rồi còn biết bao nhiêu khổ đau tìm đến, đó đều là những món nợ mà sinh linh cần phải trả, vậy mà người tự sát lại chọn con đường trốn chạy, tự kết thúc sinh mạng của mình để trốn nợ, không biết rằng nợ càng thêm nợ, khổ càng thêm muôn phần. Trừ những người tự sát vì nghĩa cử cao đẹp như tự sát để cứu người, người tướng sĩ tự sát vì quốc gia, người con gái tự sát vì bảo vệ danh tiết… thì được giảm nhẹ tội (vẫn tính là có tội), những người tự sát vì những lí do ngu si thì đều phải chịu những hình phạt rất thống khổ.
Tôi là một cư sĩ ăn chay trường, giữ gìn ngũ giới của Phật. Tôi rất ngưỡng mộ lời nguyện: “Địa ngục chẳng trống, thề chưa thành Phật” của Bồ-tát Địa Tạng. Trong kinh Địa Tạng, phẩm đầu tiên kể Thánh nữ sau khi niệm Phật một ngày đêm liền thấy mình xuống địa ngục, biết được nơi mẹ thác sinh…
- Đúng vậy. Tôi cho con gái tự sát theo mình, nhưng bây giờ không biết con bé ở đâu. Bởi sau khi tự sát xong thì linh thức tôi liền bị áp giải vào đây, còn đứa con thì không thể tìm ra bóng dáng nó. Tôi rất đau khổ…
- Con gái chị hiện đang ở một khu vực khác, chờ đi đầu thai. Bởi vì chị tự ý đoạn mạng con trẻ, hoàn toàn không có sự đồng ý của nó nên tội chị rất là nặng. Do con chị còn bé ngây thơ chưa biết gì nên không bị tính vào tội tự sát, do vậy mà nó được đưa đến nơi khác.
- Thế ư? Sao không ai nói cho tôi biết điều này. Tôi van cầu Ngài, xin hãy dẫn tôi đi gặp nó có được không?
- Xin lỗi, tôi không thể dẫn chị đi được. Đây là cõi âm, có quy luật riêng của cõi âm. Chị nhất định phải chịu quả báo tự sát ở nơi này, đó là luật!
Chị ta bật khóc thảm thiết.
Tôi đi tiếp một quãng, băng qua một ngọn núi thì đến một chỗ khác. Trong đây là một khu biệt giam các vong tự sát khác nữa.
Tôi gặp một người đàn ông, nơi bụng ông ta có đường tét dài và sâu, máu me ràn rụa…Tôi hỏi:
- Tiên sinh à, bụng ông bị sao thế?
Ông đáp:
- Đây là vết thương do tôi dùng dao rạch bụng mình, vì vợ tôi ngoại tình theo trai nên tôi rất hận bả.
- Dù vậy, ông cũng không nên tự giết mình chứ.