Đời sống hiện đại ngày này con người đặt nặng thành công và sự giàu sang hơn người, nhưng lại bỏ quên mục đích tối hậu mà từ cổ chí kim đến nay con người vẫn tìm kiếm đó là hạnh phúc, một hạnh phúc thực sự.
Trong đời sống này có lẽ không ai không có mưu cầu hạnh phúc cho bản thân, có điều mỗi người một quan niệm về hạnh phúc khác nhau. Và trong xã hội hiện đại ngày nay, sự giàu sang hưởng thụ, thành công danh vọng rất được mọi người coi trọng và coi đó là hạnh phúc là mục đích sống.
(1) Họ lao đầu vào kiếm tiền bất chấp sinh mệnh và sức khỏe, mà đâu biết rằng sinh mệnh và sức khỏe là vốn quý giá nhất mà con người đang có.
(2) Họ cố công đánh bóng tên tuổi, được nhiều người biết đến mà không bằng những giá trị thật mình có. Dùng mọi thủ đoạn để được nổi tiếng, tạo scandal, phô bày cơ thể, bán rẻ giá trị bản thân, nhân phẩm con người để được lưu danh. Nhưng khi về già nhan sắc tàn phai cơ thể xấu xí liệu còn ai biết đến, còn ai ngó ngàng tới chăng. Há đó chẳng phải là hư danh.
(3) Họ muốn được ăn sung mặc sướng, sống trên nhung lụa, hưởng lạc cuộc sống mà cũng đâu biết rằng khả năng thụ hưởng của con người cũng có giới hạn. Nhìn vào thực tế mà coi, biệt thự ngàn gian thì đêm nằm ngủ cũng không quá 2 mét, ruột tốt vạn khoảng thì ngày ăn cũng không quá 3 bữa, quần áo giày dép có ngàn tủ ngàn ngăn thì mỗi lần bận cũng chỉ có một bộ mà thôi.
(4) Họ muốn tiền tiêu không phải nghĩ, của nả chất đầy nhà, vàng bạc chất đầy kho nhưng đến khi qua khỏi cuộc đời này họ đem theo được gì ngoài hai bàn tay trắng.
Với tất cả những ý nghĩ trên đặt cho ta câu hỏi: Lý do gì lại khiến chúng ta tham lam nhiều đến như vậy?
Là người Việt Nam ta không ai mà không biết đến câu chuyện cổ tích Ăn khế trả vàng với hai câu lục bát “Ăn quả khế trả cục vàng - May túi ba gang mang đi mà đựng”. Một câu chuyện cô tích nhưng cho ta thấy rõ là sự tham lam của con người là vô hạn: tham tài, tham sắc, tham tiền, tham ăn, thăm ngủ, tham hưởng lạc... chúng ta bắt gặp nhiều người bị lòng tham buộc vào mình trong cuộc sống, cứ thế họ tham lam muốn cái này lại muốn cái khắc.
Hậu quả của lòng tham thì có lẽ ai cũng biết, ai cũng thấy đầy rẫy trong cuộc sống, mà rồi con người vẫn cứ tham lam. Càng cưỡng cầu thì nhất định lại càng phiền não, con người sống truy cầu danh lợi vốn là để hạnh phúc, nhưng nhiều người lại vì truy cầu mà đánh mất đi niềm hạnh phúc vốn có của mình. Một người chỉ biết hám danh lợi thì lại càng không sống yên ổn. Nhiều người cả đời lao tâm lao lực đến lúc giàu có tưởng mình hạnh phúc nhưng hóa ra hạnh phúc đâu phải ở nơi đó.
Và khi đại nạn không chết, bệnh nặng mà khỏi thì mới khiến con người cảm nhận được hạnh phúc là thế nào. Và hiểu được giá trị đích thực của cuộc sống này, hạnh phúc thực sự bấy lâu cố công tìm kiếm chỉ là hư không mà thôi. Cái quan trọng nhất chính là tâm của con người, biết đủ thì lại càng hạnh phúc. Người thông minh biết sống đủ chính là họ biết cự tuyệt chui đầu vào giỏ danh lợi. Họ hiểu rằng cứ mãi tham lam chỉ càng làm cho mình thống khổ hơn mà thôi.
Hãy biết thay đổi cách nghĩ, thay đổi cái tâm của mình thì tự nhiên mọi thứ sẽ an yên. Cách thoát ra khỏi tai họa chính là quý trọng phúc phần đang có. Muốn vui vẻ thì hãy biết sống đủ, đừng lúc nào nghĩ mình thiếu rồi tham lam muốn có nhiều hơn.
Nên nhớ rõ rằng sức khỏe và sinh mệnh vốn dĩ là tài phú lớn nhất của mỗi người nhưng lại bị chính bản thân mỗi người xem nhẹ. Tới lúc mất đi thì mới thấy hối tiếc đã muộn.
Chúc cho tất cả chúng ta hãy biết cách sống đủ, cái gì quá thái cũng sẽ có lúc phản tác dụng của nó.